Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013
Khôn chết, dại chết, chỉ biết mới sống
Lợi thế của phái nữ khi làm kinh doanh
Thành công nhờ giao tiếp tốt
5 bí mật bán hàng hiệu quả
Đứng lên từ thất bại
![]()
Năm
1963, trong một nhà máy hạt nhân hẻo lánh vùng Pittsfield (Mỹ), một
giám đốc 28 tuổi ngồi run như cầy sấy khi nghĩ đến việc phải "nhìn mặt"
sếp vào ngày hôm sau. Toàn bộ khu nhà máy hóa chất của anh đã... nổ tung
trong đêm hôm trước, và những gì còn lại trên tay người giám đốc trẻ
chỉ là lá đơn thôi việc- dấu chấm hết cho sự nghiệp của anh.
Tuy
nhiên, buổi sáng hôm sau, khi đối diện với chàng giám đốc kém may mắn,
tiến sĩ Charlie, người quản lý trực tiếp của anh, lại không hề nổi giận
mà chỉ bình thản hỏi: "Cậu rút ra được những gì từ tai nạn vừa qua? Cậu
có phương án gì để sửa chữa lại các lò phản ứng bị nổ?"
Thế
là, lá đơn thôi việc vĩnh viễn nằm sâu trong ngăn kéo. Nhưng điều kỳ
diệu không dừng lại ở đó. Chàng giám đốc trẻ đã vực dậy cả khu nhà máy
từ trong đống tro tàn và hoạt động trở lại, cho đến ngày hôm nay, khi
anh đã trở thành giám đốc điều hành hệ thống công ty được đánh giá là
thành công nhất thế kỷ 20 - Công ty General Electric. Người đàn ông đó
chính là Jack Welch, nhân vật được mệnh danh là "con người của thành
công". Nhưng với anh, thành công lớn nhất là vượt qua được thất bại đầu
đời, và để làm được điều đó, chính người quản lý năm xưa đã tạo cho anh
can đảm để đứng lên.
Câu
chuyện thứ hai nói về một nhà tỉ phú lừng danh khác- ông trùm Bill
Gates, nhà sáng lập tập đoàn Microsoft hùng hậu. Chuyện kể rằng nhà tỉ
phú từng đầu tư 5 tỉ USD vào dự án của một giám đốc trẻ nhằm tạo nên một
phần mềm chuyên dụng mới. Sau nhiều cuộc thử nghiệm, công trình của anh
thất bại. Người đàn ông trẻ cũng đến "trình diện" ông trùm Microsoft
với một lá đơn từ chức.
Bạn có đoán được nhà tỉ phú đã nói gì không?
Bill
Gates từ tốn nói với chàng trai trẻ: "Cậu tưởng rằng đã mất 5 tỉ USD
rồi mà tôi lại còn để mất nốt cậu à? Cậu đáng giá hơn 5 tỉ USD, và chúng
tôi sẽ giữ cậu lại để chứng minh điều đó. Hãy cho tôi biết những nguyên
nhân đã dẫn đến sai lầm".
Bài
học xương máu của James E. Burke, nhà lãnh đạo một trong những công ty
lớn nhất thế giới- tập đoàn Johnson & Johnson- cũng bắt đầu từ những
sai lầm thời ông còn trẻ. Ngày ấy, khi còn là một giám đốc tiếp thị non
kinh nghiệm, James đã lập một chiến dịch quảng bá sản phẩm quy mô và
tốn kém để tung ra thị trường 3 sản phẩm mới của Johnson & Johnson.
Kết quả không như mong đợi, cả 3 dòng sản phẩm đều thất bại. Trong câu
chuyện thứ 3 này, bạn có đoán được cấp trên của James đã đối xử với anh
thế nào chưa?
Tổng
giám đốc điều hành Johnson & Johnson lúc bấy giờ, ngài Robert Wood
Johnson, đã vui vẻ... chúc mừng thành công của chàng trai vừa phá sản
trong chiến lược đầu đời: "Kinh doanh nghĩa là đưa ra những quyết định,
và không làm sao tránh khỏi những quyết định sai lầm. Điều tôi cần ở cậu
là đừng lặp lại sai lầm đó nữa nhưng hãy nhớ, cứ tiếp tục... phạm các
sai lầm khác, cho đến khi chúng ta có được những chiến lược thành công"
|
SANYO
Ở
cửa hàng luôn có khách đến, có thể họ mua hàng, có thể không mua. Người
bán hàng giỏi là người khiến khách hàng dù chưa có ý định mua gì cũng
phải móc hầu bao. Hơn thế còn có thể tìm hiểu được nhu cầu, tình hình
giá cả nếu chịu khó trò chuyện với khách. Câu chuyện dưới đây của lshoko, giám đốc Công ty điện tử SANYO (Nhật Bản) là một ví dụ điển hình.
Một lần Ishoko đến một cửa hàng bán lẻ của công ty ở gần nhà trò chuyện
xã giao với chủ hiệu cũng là để tìm hiểu chuyện buôn bán.Đang trò
chuyện thì có một chú bé nhà gần đó đến mua một chiếc bóng đèn. Chủ hiệu
lấy ra một chiếc bóng đèn, đưa vào máng thử, bóng đèn sáng, nhận tiền
và đưa hàng cho chú bé rồi quay sang với lshoko than vãn chuyện buôn bán
khó khăn.
Ishoko hỏi chủ quán:
- Chú bé vừa rồi con ai?
- Tôi không rõ nó là con nhà ai. Nhưng chắc là ở gần đây thôi.
- Tôi cũng nghĩ là ông trả lời như vậy. Tại sao ông không hỏi nó cần mua gì nữa không và giới thiệu hàng của mình.
- Ôi dào, tôi chẳng bán bóng điện đó thôi, nó cần gì thì đã hỏi.
Ishoko lắc đầu. Chủ quán thấy vậy hỏi: - Ông có điều gì xin chỉ giáo. Tôi cũng không biết phải làm gì nữa.
Chỉ chờ có vậy Ishoko đáp:- Chỉ giáo e tôi thất lễ. Nhưng nếu tôi ở địa
vị của ông, tôi sẽ bảo: Cháu bé trông ngoan quá, nhà gần đây phải
không? cháu học lớp mấy rồi mà trông lớn quá. Chắc chắn cậu bé ấy sẽ trả
lời.Tôi sẽ hỏi tiếp về gia cảnh. Sau này nếu có gặp người nhà cậu bé
hoặc đến nhà họ chào hàng ta có thể tự giới thiệu: "Tôi là người ở cửa
hàng điện khí gần nhà, hôm rồi bán bóng điện cho con trai ông bà. Không
biết bóng đèn ấy dùng tốt không?. Nếu câu chuyện cởi mở có thể đưa đẩy
thêm: "Nghe nói ông bà còn cô lớn xinh xắn nết na lắm. Khi nào cháu lấy
chồng ông bà nhớ đến chỗ tôi mua máy giặt, tủ lạnh nhé…”
Ông chủ hiệu nghe lshoko cứ há miệng ngạc nhiên: hay quá, hay quá thế nào tôi cũng vận dụng thử cách ông dạy.
Ishoko tiếp tục: Ngày nay không gia đình nào ở Nhật không có ti vi màu,
nhưng những thế hệ máy ra sau tiết kiệm điện hơn, độ phân giải cao hơn,
ta có thể nói với chủ nhà: "Gia đình ta xài ti vi màu phải không, ăng
ten ti vi nhà mình dựng sớm nhất khu này đấy.”“Sớm nhất" hay không chỉ
là thứ yếu nhưng người nghe sẽ thích thú hơn."Ông bà thử xem ti vi này
đi, thế hệ mới đấy. Cái ti vi nhà mình dùng mua trước đây xài tới
300kw/h còn cái loại này chỉ 100kw/h mà độ nét cao hơn đấy”. Nếu đối
phương có vẻ thích thú thì mời luôn "Để tôi mang một chiếc mới đến ông
bà dùng thử, trả tiền sau cũng được, chỗ hàng xóm với nhau ý mà ...”
Ishoko nói với ông chủ hiệu: Chỉ
cần mình quan tâm đến khách hàng, đến công việc của mình là có thể nghĩ
ra khối cách để khách mua hàng dù trước đó họ chưa định mua.
Khách vào đây có người đã có sẵn ý định mua hàng, có người còn chưa
định. Nếu họ chưa mua thì ta có thể hỏi: "phải chăng cửa hàng còn thiếu
sản phẩm khách mua? Hay tại giá cả chưa phù hợp. . ."Ít nhất
cũng nắm được tình hình nhu cầu và thị trường. Nếu khách nói hàng họ cần
mà ta chưa có thì hẹn họ hôm sau để báo công ty chuyển hàng về, nếu giá
cả chưa phù hợp thì cũng báo để phòng kinh doanh xem xét . . .
Ông chủ hiệu nghe xong như bừng tỉnh: đúng là hay thiệt. Thực hiện như ông dạy nếu không bán được hàng cũng nắm thêm nhu cầu để mở rộng mặt hàng kinh doanh.
Bài học của Ishoko được nhiều cửa hàng ở Nhật vận dụng. Các nhân viên
đua nhau quan tâm hỏi han tranh thủ sự đồng thuận và tình cảm của khách.
Nhờ vậy họ luôn mở rộng kinh doanh và bán được hàng.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)