Đề: Tả cảnh giờ ra chơi.
Tùng tùng tiếng trống vang lên, giờ ra chơi đã đến. Các bạn ùa ra sân như chim vỡ tổ. Có bạn ngồi chơi dưới gốc cây, có bạn chơi đá bóng, có bạn đi mua quà bánh, có bạn ngồi trong lớp ôn bài. Riêng em, em chỉ đi vệ sinh rồi vào lớp học tiếp.
Đề: Em hãy tả buổi sáng ở thành phố.
Sáng nay em mở cửa sổ thấy hai người đạp xe đạp, em định tả nhưng hai người đạp nhanh quá nên em không tả được. Có lẽ họ vội đi mua ve chai vì em còn nhìn thấy sau xe là chiếc bao bố xẹp lép.
Đề: Tả ông nội.
Ông nội em năm nay đã gần 80 tuổi, tóc ông bạc phơ. Cứ đến chiều chiều là ông lại đạp xe đi đánh đề.
Đề: Giải thích câu thành ngữ "Anh em như thể tay chân"
Anh em như thể tay chân nghĩa là khi "chân " đau thì "tay" băng bó cho "chân", còn nếu "tay" đau thì "chân" đưa " tay "đi bệnh viện.
Đề: Tả con mèo.
Con mèo nhà em dài 2 mm, lông đen như hòn than tổ ong.
Đề: Tả về mẹ em.
Mẹ em có một khuôn mặt rất phúc hậu. Dù mới hơn 40 nhưng mái tóc mẹ em đã bạc phơ như chòm râu ông tiên. Khi cười, mẹ em để lộ ra mấy cái răng cửa rất duyên dáng.
Đề: Giải thích ý nghĩa của câu "Lá lành đùm lá rách"
Một hôm em đi chợ, thấy cô bán xôi bọc xôi trong tờ lá rách. Thế là cô bán hàng bên cho cô một tờ lá lành để bọc lại xôi cho khỏi rơi. Đó là ý nghĩa của câu lá lành đùm lá rách.
Đề: Tả chú bộ đội.
Gần nhà em có một doanh trại bộ đội. Sáng sáng các chú xếp hàng chạy thể dục quanh xóm. Trưa trưa các chú ra đường đào đất trồng cây. Tối tối các chú trốn trại đi tán mấy chị gái và bị các anh chỉ huy đuổi bắt làm chó trong xóm sủa om sòm. Em rất yêu chú bộ đội vì từ khi có mấy chú thì xóm em vui lên hẳn.
Đề: Tả con gà trống.
Nhà em có nuôi một con gà trống, chân gà màu vàng sậm, đuôi gà cong cong như cái liềm gắn vào đít.
Đề: Hãy tưởng tượng em là Thánh Gióng, tả lại cảnh lúc Thánh Gióng lên trời.
...Vừa đến cửa thiên đình ta gặp ngay lão Thiên Lôi. Lão cười khà khà, vỗ vỗ vào vai ta và rủ ta về nhà làm vài chén.
Đề: Đặt tiếp câu "Với cái tính háu ăn nên..."
Với cái tính háu ăn nên bố em chỉ và ba miếng đã hết bát cơm.
Đề: Tả người khách tới chơi nhà.
Trong số những vị khách tới nhà, em nhớ nhất cụ ăn xin chiều qua. Cụ cao khoảng một mét tám mươi, tóc trắng như cước, da đỏ au au, tai to, mắt sáng như sao. Mẹ em hỏi cụ quê ở đâu, sao phải đi ăn xin cho khổ, cụ trả lời quê cụ bị bão lớn mất mùa, nên cả nhà phải chia nhau đi xin ăn trên toàn quốc. Mẹ em biếu cụ bò gạo và 5 nghìn, cụ cảm ơn, cười giòn tan và nhìn em trìu mến.
Đề: Tả con đường đến trường.
Nhà em ở ngay phía sau trường học nên hàng ngày em đến trường bằng cách leo qua bức tường rào phía sau trường cho nhanh.
Đề: Tả con gà trống.
Gà trống nhà em màu đỏ chót, nó lực lưỡng như một bác nông dân, chân to, chắc, khoẻ, móng đen chùi chũi, cựa dài nhọn hoắt như cây đinh ba đi soi ếch. Mỗi khi ăn no nó thường vươn vai cục tác rồi leo tót lên lưng một con gà mái.
Đề: Tả dòng sông quê em.
Quê hương em có một dòng sông tên là Đà!
Đề: Tả đàn lợn.
Đàn lợn con kêu vo ve. Con nào con nấy béo trục béo tròn như những con chó.
Đề: Tả cây bắp cải.
Nhà em có cây bắp cải rất to, cứ mỗi chiều hai chị em em trèo lên cây bắp cải chơi.
Đề: Tả ông nội.
Nhà em có nuôi một ông nội từ 80 năm nay. Tuy ông già nhưng rất ít khi ngủ vì bị lao phổi, ho suốt cả đêm. Vì vậy nhà em suốt mấy chục năm nay không bị mất trộm vì chúng tưởng trong nhà em lúc nào cũng có người còn thức.
Đề: Tả cây bằng lăng.
Sân trường em có một cây bằng lăng tán lá xum xuê như một chiếc ô. Cách gốc cây khoảng hơn một mét có một cái bướu nhô ra làm cho thân cây nghiêng về một phía trông như dáng đứng của các cô người mẫu.
Đề: Tả ngôi nhà của em.
Nhà em ở gần một con rạch, mỗi khi gần tối muỗi đông như quân Nguyên tràn vào nhà em vui như hội.
Đề: Hãy tả con vật nuôi mà em thích.
Nhà em có nuôi một con lợn rất dễ thương, da nó hồng như đánh phấn còn đuôi của nó xòe ra như bó hoa lay ơn.
Đề: Tả bà nội.
Nhà em có nuôi một bà nội, cứ mỗi lần em đi học về bà lon ton chạy ra đón em.
Đề: Phân tích nhân vật cô Hiền trong tiểu thuyết Người Hà Nội của Nguyễn Khải.
Khi ngoài ba mươi, sau khi đã chơi bời xả láng cô Hiền quyết định lấy chồng...
Đề: Tả cây bàng.
Cây bàng trong sân trường em rợp bóng mát. Đấy là nơi chúng em vẫn vui đùa mỗi giờ ra chơi. Tán cây bàng to như cái mẹt của bà bán bún.
Đề: Tả cô giáo.
Cô giáo em cao khoảng 2 mét, cô có nước da trắng nõn nà, mặt cô tròn như cái trống trường em.
Đề: Tả về người mẹ.
Mẹ em bị đau xoang lúc nào cũng khụt khịt như chó cúm.
Đề: Tả ông nội.
Ông em trông rất phúc hậu. Đầu ông trông như quả đu đủ ngược.
Đề: Tả cây chuối.
Nhà em có cây chuối rất to, chiều nào em cũng leo lên cây chuối ngồi hóng mát. Khi em leo lên, cành chuối rung rinh.
Đề: Tả cụ già.
Gần nhà em có cụ già 80 tuổi mỗi khi cụ cười để lộ ra má lúm đồng tiền rất xinh.
Đề: Tả cô giáo em.
Cô giáo em rất đẹp. Cô có đôi lông mày lá lốt và chiếc mũi cây dừa.
Đề: Tả cảnh mùa xuân.
Mùa xuân, hoa phượng nở rộ. Cốc chén nhà em nằm im phăng phắc, chúng không động đậy gì cả.
Đề: Tả nguời thân trong gia đình.
Mẹ em rất xinh. Má mẹ hóp, đôi lông mày thưa trên đôi mắt nhỏ. Khi ra đường mẹ em mặc rất diện nhưng về nhà lại ăn mặc giản dị. Mẹ có đôi cánh tay rắn chắc, vạm vỡ nuôi em khôn lớn.