TÔI ƠI !....HÃY CAN ĐẢM LÊN ..... !! |
“Lúc này bạn đã sẵn sàng để tiến lên! Lúc này bạn đã biết được rằng chọn lựa của bạn là gi ??, chọn lựa của chính bạn là thực hiện những điều mà bạn đang ấp ủ và sẽ dùng quãng thời gian còn lại của đời mình để đạt được điều đó Có lẽ bạn sẽ tin chắc, rằng bạn sẽ trở thành những gì bạn suy nghĩ… và bạn có tất cả mọi khả năng đó, phải không? Thế thì, lúc này đây, điều gì đang trì kéo bạn? Bạn cảm thấy lo lắng khi chộp lấy cơ hội và thay đổi để hoàn thiện mình? Bạn đã từng nghe câu chuyện về anh chàng vận rủi chưa? Có lẽ bạn cũng vận rủi nếu bạn chỉ quanh quẩn trong góc hẹp của mình, chẳng dám tham gia bất kỳ một công việc thử thách nào cả nhờ đó mà không ai có thể gây phiền nhiễu cho bạn, không chấp nhận bất kỳ một rủi ro nào cả, chỉ đối mặt với những việc cỏn con, không hề quan tâm đến việc phát triển mọi tiềm năng của mình. Đây là cuộc sống sao? Cuộc sống của bạn là thế sao? Hy vọng là những lời này sẽ khiến bạn đau lòng, thực sự đau lòng? ![]() Nhân loại không thể thay đổi khi họ luôn cảm thấy thỏa mãn với chính mình. Họ chỉ có thể thay đổi khi họ không hài lòng với thực tại. Khi mọi việc diễn biến tốt đẹp, tất cả chúng ta đều có xu hướng thực hiện những điều mà chúng ta đã từng làm qua. Bất hạnh đẩy chúng ta đến với những hướng đi mới.và hãy nhớ chỉ có những khó khăn mới thật sự giúp bạn thật sự trưởng thành để rồi bạn mới dám bước lên trong cuộc đời bằng chính đôi chân của mình , Sau đây là kết luận của hai tiến sĩ trẻ tuổi nổi tiếng ở vùng West Coast, Tom Rusk và Randy Read. Bài học này, từ những lời chân thành của họ trong cuốn Tôi muốn thay đổi, nhưng tôi không biết phải làm thế nào, có thể sẽ là liều thuốc mà bạn đang cần để chữa trị chứng bệnh luôn ẩn mình trong góc hẹp của bạn…” Og Mandino Nhân loại chúng ta thường nuông chiều theo tính hèn nhát của mình, chúng ta thường bán mình cho lời hứa về sự an toàn. Và chúng ta vẫn liên tục bị đánh lừa. Bạn thấy rõ điều này. Bạn thấy rõ sự phù phiếm của việc sử dụng nghề nghiệp của mình làm nơi ẩn mình an toàn, “Tôi là một luật sư” (bác sĩ, giám đốc và vân vân), điều này cũng chẳng khác gì việc bạn nói rằng “Tôi là một luật sư và chỉ thế thôi”. Và bạn cũng nhận thấy rõ sự phù phiếm của “hội chứng trở thành vợ hoặc chồng của bác sĩ” (kỹ sư, chính trị gia, thương gia, …) Thật phù du khi chỉ nghĩ đến một tương lai gần nào đó trong khi mọi việc vẫn không ngừng thay đổi theo thời gian, người ta tin rằng ngay khi “tôi lớn hơn”, “giàu hơn”, “có học vị cao hơn”… thì tất cả mọi việc sẽ tốt đẹp… họ vẫn liên tục mơ mộng, nhưng họ chẳng làm gì cả, thực ra họ chỉ lừa bịp chính mình mà thôi. Và cũng thật là vô ích khi người ta luôn sống với quá khứ của mình: “khi tôi còn trẻ”, “khi tôi còn khỏe mạnh”, “khi vợ tôi còn sống”, hoặc “trước khi tôi kết hôn”, “trước khi tôi ly hôn”, “trước khi tôi bị đau tim”, “trước khi tôi sinh con”… Charles Dickens mô tả hình ảnh bi thảm của cô Havisham, ngồi trong phòng ngủ với nỗi cô đơn tuyệt vọng sau khi bị chú rể khước từ. Tính nhút nhát bất hủ của cô khiến cô không dám đối mặt với cuộc sống thực của mình. Nếu chúng ta muốn, chúng ta cũng có thể có những giấc mơ, ảo tưởng về những gì đã qua. Thật khó có thể tin được, nhiều người vẫn tiếp tục lối sống cũ của mình, vẫn tiếp tục với những thói quen của mình ngay cả khi họ cảm thấy đau khổ, cô đơn, buồn chán, hoặc bị lăng mạ. Tại sao thế? Rõ ràng… bởi vì thói quen là nơi mà chúng ta cảm thấy dễ dàng thuận lợi nhất để ẩn náu. Có biết bao phụ nữ đã tìm đến thói nghiện rượu trong khi vẫn khăng khăng rằng họ “chưa bao giờ nghi ngờ về điều gì cả”. Một người trải qua cả đời làm việc sáu mươi đến một trăm tiếng đồng hồ một tuần để có thể làm giàu. Tại sao? Bởi vì anh ta đã trông thấy cha của mình đã trải qua một đời nô lệ cho công việc, không bao giờ vui hưởng thứ gì, qua đời trong khi đang làm việc và anh ta không muốn điều này lại xảy ra với mình! ![]() Cuộc sống luôn tồn tại những rủi ro nhất định. Mỗi hơi thở của bạn cũng gộp trong đó những rủi ro nhất định. Bệnh tim mạch, tai nạn bất ngờ, khủng hoảng kinh tế, nạn đói – tất cả mọi hình thức bất hạnh mà bạn có thể nghĩ ra đều có thể xuất hiện với mỗi người chúng ta mà không hề báo trước. Thế nên thật khó khăn cho chúng ta khi tham gia chơi canh bạc cuộc đời này. Đôi khi chúng ta đặt cược quá nhiều cho một ván bài nào đó, và có những lúc chúng ta cảm thấy quá mệt mỏi, quá chán ngán, chúng ta muốn ngừng cuộc chơi mãi mãi. Nhưng xét về một góc cạnh nào đó, mục tiêu của chúng ta là tìm ra một phương thức nào đó để chơi canh bạc này hiệu quả mà không bao giờ khiến chúng ta phải cháy túi. |